Nhìn cách U23 Việt Nam hạ Timor Leste lại nhớ lứa Quang Hải, Văn Hậu
Xem U23 Việt Nam hôm qua đá với Timor Leste quả thực gạch đá trên mạng không thể tránh nổi. Người hâm mộ, như mọi khi, lại nhớ về Quang Hải, Văn Hậu, Công Phượng…
Nhìn cách U23 Việt Nam hạ Timor Leste lại nhớ lứa Quang Hải, Văn Hậu
Có một thời U23 Việt Nam thành niềm tự hào như thế. Lứa U23 năm nay dù vô địch giải U23 Đông Nam Á vừa rồi nhưng những trận đã qua thật sự không khiến người hâm mộ tin U23 năm nay giữ lại được Huy Chương Vàng Seagames.
Áp lực. Áp lực đang đè nặng lên những cầu thủ tuổi đời mới 20-22. Áp lực của việc phải giữ lại chiếc Huy Chương Vàng mà đàn anh đã kiếm về. Áp lực của đá sân nhà, giữa hàng triệu kỳ vọng trực tiếp. Áp lực của những thành công gắn mác U23 đã từng.
>> Tỷ lệ kèo nhà cái chính xác <<
Nhìn bóng đá và nghĩ về những áp lực con trẻ đang phải gánh. Là nhìn vào cả những khắt khe của người hâm mộ. Khắt khe không sai. Mắng mỏ vậy là đúng. Không mắng sao nó tiến bộ được? Đều đã là thanh niên trai tráng 20-22 tuổi rồi thì đá đấm cũng phải ra cái hồn chứ? Nhìn lũ thanh niên đồng trang lứa bên Thailand, Indonesia, Campuchia, Malaysia… kia kìa, cũng bằng tuổi chúng đấy mà đám đó đá đâu ra đó. Thế nào vào bán kết gặp Thailand nó cũng vặt cho 3-0, 4-0. Đá ở sân nhà mà vậy thì sang sân khách đá thế nào?
Nghe quen không? Người hâm mộ như những bậc cha mẹ. Vì yêu nên kỳ vọng. Vì muốn tốt cho con nên phải quát mắng vậy, đánh đòn vậy.
>> Link xem bóng đá trực tiếp ko lag giật <<
Chắc bởi tôi là phe bố mẹ tồi. Tôi cũng sợ sự yêu thương, kỳ vọng của tôi tạo ra áp lực cho con mình nên tôi luôn tự đặt nhẹ thành tích xuống. Nói chuyện với con nhiều hơn về lý do các con chưa tốt, liệu có phải vì bố mẹ chưa tốt không? Chúng ta có thể làm gì? Những thành tích kia không đạt được thì có làm sao không? Ừ, có thể mai này các con tôi lớn, vì hôm nay tôi đã không tạo áp lực cho chúng nên chúng chẳng đứa nào thành đạt, đứa nào cũng lười biếng, không muốn phấn đấu, tránh né những áp lực.
Nhưng có hề gì, miễn là hôm nay chúng ta vui vẻ bên nhau đã. Rồi đâu sẽ có đó cả thôi. Cuộc đời mà, rồi mọi thứ sẽ được an bài cả. Bởi tôi vẫn tin ngoài kia vẫn còn nhiều cơ hội cho những đứa trẻ tốt bụng, lớn lên trong sự hồn nhiên, luôn suy nghĩ tích cực. Và quan trọng nhất, chúng luôn thấy bên bố mẹ là an toàn nhất, được yêu thương nhất. Phải, tôi thuộc phe bố mẹ tồi vậy. Đừng ai học theo tôi.